Thứ Hai, 24 tháng 4, 2017

NÚI CẤM AN GIANG


Cảm giác 2:20'' sáng đặt chân lên nơi cần lên thiệt là quá xá....... MỆT ) Ai nấy mồ hôi mồ kê nhễ nhại như tắm, NHƯNG vui và cười banh miệng.
Lần này leo núi phải đi qua 3 loại đường (9 km):
1. Bậc thang (~4,5km)
Hai bên quán xá nhiều quá mà đóng cửa hết vì nguyên đám xuất phát leo lúc 23:00. Thích "tinh thần đồng đội" của nhóm, chỉ cần 1 người mệt là nguyên nhóm lại có dịp dừng lại nghỉ và tám ba láp ba xàm, có khi bày đồ ăn ra chén cho nhẹ bớt hành lý. Em nó cầm bịch đồ ăn, chỉ sau 2km, bịch sơ ri -> nước ép sơ ri, trứng luôc-> trứng đủ hình dạng ) Và cũng do vừa leo vừa rôm rả mà bị 1 chú bác cầm gậy mém dí (cái tội ng ta đang ngủ mà ồn ào mua mỗi chai nước)
2. Đường đá (~2,5km)
Qua được bậc thang thì cả bọn mới được cảm nhận rõ vẻ hoang sơ khi leo lên những phiến đá hai bên là cây lá xum xuê, có đoạn còn có dòng suối nhỏ, nghe bảo mát lắm.
3. Đường dốc (~3km)
Gần lên tới nơi là đường dốc (bao dốc), ai không quen đi là cực kì đau lưng. Lên tới đây cảm giác mình đang ở một thành phố nhỏ vậy. Nhà cửa đẹp mà không khí mát mát nữa.
Sau một hồi tìm chỗ, cả bọn đã tìm dc 1 chỗ view đẹp bên sông để dựng lều (nói đẹp z thôi chứ tối cũng không thấy gì )
Dựng lều, ăn uống đã xong ai nấy đều có một mùi hương của riêng mình, thiết nghĩ mùi hương đó sẽ làm mình và cả đồng bọn mất ngủ nên quyết định tìm chỗ để tẩy mùi hương đó. NHƯNG người tính không bằng trời tính, sau hơn 30p lên chùa(chùa đóng cửa), tìm nhà dân(họ cũng ngủ) thì m.n đành về lều nhắm đại mắt để lấy sức. (Con nhỏ nằm xuống là ngủ thấy đã luôn)
Sáng ra, dọn dẹp, bắt đầu ngắm bình minh và cảnh vật xung quanh. Quá đẹp và không nghĩ cảnh đó lại ở trên núi. Một hồ nước rộng xanh ngắt, xung quanh m.n đã bắt đầu công việc của riêng mình. Người buôn bán, người hành hương và có người đi tìm chỗ ăn sáng như nhóm nó. Đây cũng là lần đầu thưởng thức món bánh xèo rau rừng. Nhìn dĩa rau bao nhiêu lá lạ hiện ra, ai cũng xem xét có nên ăn không, và khi ăn thì tuyệt cú mèo )
Ăn uống, tham quan nguyên một vòng hồ, cả bọn bắt đầu leo xuống, đồng thời cũng nhìn lại những cung đường hôm qua do tối mà không được ngắm kĩ.
Có lẽ thượng đế mang con người đến với nhau 
để họ học cách trưởng thành!
                             Diễm Nguyễn